Nguyễn Đình Thi (1924–2003) là một nhà văn và nhạc sĩ Việt Nam thời hiện đại.
Tiểu sử
Ông sinh ngày 20 tháng 12 năm 1924 ở Luông Pra Băng (Lào). Tuy nhiên, nguyên quán của ông là ở làng Vũ Thạch, hiện nay là phố Bà Triệu thuộc địa phận phường Tràng Tiền, quận Hoàn Kiếm, Hà Nội. Cha ông là một viên chức Sở bưu điện Đông Dương, từng sang làm việc ở Lào.
Những năm 1940 ông tham gia Tổ Văn hóa Cứu quốc. Năm 1945 ông tham dự Hội nghị Quốc dân Tân Trào, sau đó được bầu làm Đại biểu Quốc hội Việt Nam khóa 1. Sau Cách mạng tháng Tám, Nguyễn Đình Thi làm Tổng thư ký Hội Văn hóa cứu quốc.
Ông thuộc thế hệ các nghệ sĩ trưởng thành trong kháng chiến chống Pháp. Ông viết sách khảo luận triết học, viết văn, làm thơ, soạn nhạc, soạn kịch, viết lý luận phê bình. Ông được nhà nước phong tặng Giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học nghệ thuật đợt I năm 1996.
Sau năm 1954 ông tham gia công tác quản lý văn học nghệ thuật. Từ năm 1958 đến năm 1989 làm Tổng Thư ký Hội nhà văn Việt Nam. Từ năm 1995, ông là Chủ tịch Ủy ban toàn quốc Liên hiệp các Hội Văn học nghệ thuật.
Tác phẩm
Truyện[sửa | sửa mã nguồn]
- Xung kích (1951)
- Bên bờ sông Lô (tập truyện ngắn, 1957)
- Vào lửa (1966)
- Mặt trận trên cao (1967)
- Vỡ bờ (tập I năm 1962, tập II năm 1970)
Tiểu luận[sửa | sửa mã nguồn]
Thơ[sửa | sửa mã nguồn]
- Người chiến sĩ (1958)
- Bài thơ Hắc Hải (1958)
- Dòng sông trong xanh (1974)
- Tia nắng (1985)
- Đất nước (1948 - 1955). (Đã được nhạc sĩ Đặng Hữu Phúc phổ thành bản Giao Hưởng - Hợp xướng cùng tên "Đất nước" Biểu diễn lần đầu tiên tại Nhà hát lớn Hà nội ngày 1 tháng 9/2009, Do chính Đặng Hữu Phúc chỉ huy Dàn nhạc - Hợp xướng Nhà hát Nhạc vũ kịch VN[1])
Kịch[sửa | sửa mã nguồn]
- Con nai đen
- Hoa và Ngần
- Giấc mơ
- Rừng trúc
- Nguyễn Trãi ở Đông Quan
- Tiếng sóng
Nhạc[sửa | sửa mã nguồn]
- Người Hà Nội (1947)
- Diệt phát xít
0 nhận xét:
Đăng nhận xét